Pages

Wednesday, March 27, 2013

tìm nhau

 đỏ mắt tìm một tà áo trắng
 cô gái Hội An tóc chấm ngang vai
 phong ba nào cuốn em đi mất ?
giữa ngàn áo trắng -cũng như không

Phố cổ Hội An


đất nước nỗi trôi đưa tụi mình xa xứ
anh ngồi đây giữa Cali nắng ấm
nhớ Adelaide trời ít khi mưa
anh nhớ em trời làm mưa bất chợt

để anh gửi lời tỏ tình xưa còn giữ
cùng năm tháng dồn nên nhớ mong
theo mưa đến giữa mùa đông bên ấy
mưa có tình anh thấm đẫm Adelaide
PDT

Monday, March 25, 2013

MỘT NGÀY LẠI TRÔI

Nỗi ám ảnh về một ngày mới như chợt tan biến khi sáng sớm mở computer và đã nhận lời mời uống cafe của cô em gái xứ Kangouru. Xách xe ra chở con đi học như thường lệ và sau khi đã để lại lời hẹn. Hôm nay, tôi bước ra thế giới ban ngày như được lột vỏ. Tôi sẽ thưởng thức cái không khí cafe sáng với bạn xưa tại một quán bình dân ven đường sau khi con đã đến trường.Dặn lòng là khi về sẽ bật fb để uống thêm ly nữa với người em gái. Kẻo không cô ta lại giận!


Đã có bạn ngồi chờ sẵn. Một nụ cười chào của cả hai khiến lòng ấm áp. Ly cafe đá ngon lành mang ra. Tôi nhắp ngụm đầu tiên. Hương vị cafe thơm chảy xuống cổ họng. Tôi nhắm mắt hít một hơi thật nhẹ.
Buổi sáng trong lành nơi con ngõ nhỏ. Xe cộ chạy qua lại làm vui con mắt. Tôi cứ nhìn mọi hướng như thể tìm lại cảm giác ngày xưa. Những ngày uống cafe quán Tuyệt. Nhưng giờ đã khác xa. Không còn nhạc tiền chiến xập xình. Không còn những chuyện sôi nổi hào hứng của tuổi trẻ mà thay vào đó là cảnh tĩnh lặng trong tâm hồn. Tôi đi tìm cái thư thái gợn lòng. Cho tôi cái chất men động lực đầu tiên trong ngày, để lát nữa đây lại trở về nhà và bắt đầu một công việc nhàm chán đến tối. Tôi đi tìm cái thanh thản thoát tục cho hồn tôi!


Câu chuyện thỉnh thoảng xoay quanh về đời sống, về gợi nhớ cảnh đi làm xưa kia trong công ty hay hỏi thăm nhau mỗi ngày như để nối kết, như thể cho và nhận. Để tôi thoát khỏi cái cô đơn xa vắng với bên ngoài. Tôi cảm thấy thư thái và đầu óc thật nhẹ nhàng, sau hàng tràng nụ cười ý nhị hoặc châm biếm người đời hoặc chọc ghẹo lẫn nhau.


Nụ cười sảng khoái của bạn làm tôi vui lây khi tôi nhắc cảnh vợ hắn ghen tuông lồng lộn trong công ty. Người phụ nữ thương chồng tuyệt đối và có những lời chửi bới dữ dội. Một thoáng buồn khi cả hai nhớ lại. Hai người con trai của hắn đã chùm chụm nhau mà chết dưới lòng sông đoạn Tân mai cùng người cháu gái cùng trong một ngày, khi tìm cách cứu nhau. Một cái chết thảm thương!Tôi dự tang lễ cạnh ba cái hòm lạnh lẽo nho nhỏ mà chết điếng cho bạn. Một tang lễ giản đơn tại nghĩa trang gần nhà tôi cách nay đã gần chục năm vẫn làm tôi bần thần khi nghĩ đến.


Đã đến giờ phải về cho vợ đi chợ. Nửa tiếng với bên ngoài đã đủ lắm rồi! Còn người em gái đang chờ uống cafe và sẽ chat với tôi đủ thứ chuyện hầm bà lằng. Nếu không dừng là có thể lên đến vài tiếng cũng chưa dứt. Một kỷ lục và cả một nghệ thuật biết cách kéo dài. Chỉ ngưng khi có việc hoặc thấm mệt. Thông thường là tôi chịu thua trước!


Trả tiền cafe xong cho ba người. Tôi từ giã và hẹn ngày mốt gặp lại. Chúng tôi đã thỏa thuận sẽ chơi như Mỹ. Sẽ xoay tour trả tiền để không ai mắc nợ ai! Một ngày mới lại trôi qua khi về nhà. Ngày mốt tôi sẽ lại ra để lại hưởng cái thú thanh tao buổi sáng trong ngày.Tuần ba buổi cho ngày ngày phôi pha!

HNGH 21.03.2013

Saturday, March 23, 2013

Ranh ngôn

Đừng buồn vì mình giàu mà học dở. 

Hảy hảnh diện tại sao mình học dở mà vẫn giàu.





Chú thích: Một cựu học sinh NQ tình cờ đọc bài sau nên gởi tặng hai câu đối ở trên.

Đừng tự hào nghèo mà học giỏi
Hãy tự hỏi học giỏi sao vẫn cứ nghèo

Nghèo

Giàu

Friday, March 22, 2013

Tìm Trốn

Thoang thoảng đâu đây mùi hương dầu *
Trò chơi Tìm Trốn lỗi mình đâu?
Má hồng phiêu bạt đời viễn xứ
Một nỗi niềm đau, vạn cổ sầu!




















* Mùi dầu gió xanh
VQTV (Tứ 2)

3/2013
VỮNG TÂM

Hoa Trang đã nở đầy cây
Màu hoa đỏ thắm những ngày đợi mong
Bao nhiêu hoa Cúc hoa Hồng
Hoa nhiều rực rỡ gọi ong vô vườn
















Tháng ba nắng thật bất ngờ!
Đường xưa lối cũ như chờ đường tơ
Đêm về thắp nến làm thơ
Đỏ hoe mắt biếc em mong nhớ người

Chim Quyên mãi hót trong lồng
Tiếng chim tha thiết bên trời nắng trong
Nửa đêm đắp mảnh chăn hồng
Niềm vui hạnh phúc vỗ bờ trong ta

Cuộc đời cứ mãi bôn ba
Giờ đây em quyết không xa mái nhà
Dù cho sóng gió thổi ra
Hai tay ôm lấy cột nhà em thương!

TH 10.03.2013

Wednesday, March 20, 2013

Thơ

Mãi Mãi Mùa Hè !

Chị có hay chăng đã đến Hè
Là mùa xanh thẫm những lá me
Là mùa những bông sao kết trái
Là mùa đi hái dái keo xanh












Hoa phượng nở rộn ở trên cành
Những cánh ti gôn nhỏ mong manh
Đượm sắc con tim màu tan vỡ
Ngày xa cách bạn mái trường yêu

Chị có sợ không những mùa Hè
Những chùm phượng đỏ lẫn tiếng ve
Đột nhiên bè bạn không còn nữa
Chẳng còn buổi học, buổi tan trường

Năm xưa anh đệ nhị Ngô Quyền
Chị thì đệ tứ Trần Thượng Xuyên
Anh chị thầm trao tình quyến luyến
Nhưng trời chia cách mối tình duyên

Rồi có một năm cuối mùa Hè
Chị không về lại mái trường xưa
Không tin, không hứa, không nhắn nhủ
Tim anh ủ rũ xuốt đầu Thu…

Mùa Hè của chị vẫn còn đây
Chị đã xa anh góc chân mây
Bao năm, bao tháng, Hè còn đấy
Bao giờ lại đến buổi tựu trưòng…

Bùi Đức Tùng

Tuesday, March 19, 2013

VỀ HƯU

Tôi đã về nhà nghỉ dưỡng hưu
Thảnh thơi trong túi có hai bầu
Bầu rượu bầu thơ bên túi trái
Quần đùi mát mẻ nhìn mây trôi



Tôi nghĩ tình tôi đã thảnh thơi
Nghe hồn phơi phới ngồi không rồi
Ngờ đâu Trời bắt tôi phải lụy
Tiệm Net mở ra. Chết tôi rồi!

Tiền ví nở ra dư một tí
Tiêu xài tương đối rỉ rả thôi!
Còn hơn những ngày tôi còn việc
Bạn rủ đi chơi. Có mốc xì?

Làm Net như là treo mòn ghế
Mỗi ngày sáng tối đợi chiều trôi
Mở máy tính tiền nghe lạch cạch
Hết cả ngày trời khó thảnh thơi!

Vợ chạy vắt giò lên tới cổ
Mua mua bán bán ngụp đầu ngoi
Xăng đổ xe đầy loi nhoi chạy
Đi đi về về mệt quá thôi!

Làm sao mua được cái nhàn hơi?
Cái mà ta tưởng dễ trên đời
Vì ta chẳng đủ tiền làm vốn
Vì ta chẳng để dành cuối đời

Phải gắng làm thôi. Gắng gắng thôi!
Cho hai con học trọn thành người
Dần dà vợ chồng ta sẽ tính
Rảnh rỗi ta cùng đi chùa chơi.

HNGH 17.03.2013

Monday, March 18, 2013

Hình ảnh Biên Hoà mới do Nguyễn phùng Phước gởi từ Việt Nam.

Bạn nào có về Việt Nam chạy xe Honda có trục trặc gì thì xin lại tiệm sửa xe của Nguyễn chí Đức gần cầu mới. Bảo đm sửa xe bạn chạy an toàn trên xa lộ.   Nguyễn chí Đức một tay học giỏi của lớp Tứ 4 năm xưa bây giờ ngồi sửa xe chơi , đọc sách triết Krisnamurti và nhìn thế sự quay dần. 

Phước và Nguyễn chí Đức

Cô bán chè trước Huỳnh Hiệp



Chè tào sọn trông phát thèm


Chè 'to go'


Cầu mát

Tiệm sửa xe của Nguyễn chí Đức

Monday, March 11, 2013

Thơ

BÀI VUI

Một trai đổi lấy hai cô
Một ông đổi lấy hai bà. Lỗ to!
Vì trai hùng dũng lại 'beau'!
Vì ông cứng cáp như hồ xi măng





















Trai không nhõng nhẽo như 'elle'
Ông không giận dỗi lằng nhằng thâu canh
Trai thì không tánh cà nanh
Ông thì không có tành banh chợ chiều

 Trai già không sợ ế thiu
Không là thuốc nổ liêu xiêu cửa nhà
Ông thì không phải thuốc thang
Xương cốt cứng ngắc đi xàng khỏe re!


Trai cua gái phải chạy te
Ông cua Bà phải lái xe vòng vòng
Trai thời ít có bị thòng
Ông thời nếu có chỉ khòm khòm thôi!


Một trai mà đổi lấy hai?
Chẳng ai thèm đổi cho phai sắc mầu
Một ông đổi lại hai bà?
Chẳng ai thèm hết! Chẳng thà ngồi chơi!


HNGH ( Tặng quí đàn ông con giai. Mong Bà và Cô không giận dai! Thanks)

Sunday, March 10, 2013

Áng Mây Chiều với Quỳnh Giao



Mời các bạn nhấp nháp ly cà phê và thưởng thức 'Áng Mây Chiều' với Quỳnh Giao.  BĐH.

Thursday, March 7, 2013

Thơ BĐT


Thăm Nhà…!


Bao năm tháng trôi qua
Em về lại Biên Hòa
Uống ly café đá
Nơi quán chiều xa xa
















Em thích nghe ca hát
Ca sĩ vườn tươi mát
Ngọt ngào không tẻ nhạt
Người san sát ngồi xem

Cổng chợ có quán chè
Kế quán ổi, soài, me
Thì thầm tai bạn khẽ
Ngồi xuống ăn đi nhe


















Đi thăm ngôi trường cũ
Đang đập phá trùng tu
Sao cảm thấy ngu ngu
Và lòng buồn ủ rũ


Rẽ vào ngôi chợ nhỏ
Nhớ lại tô bún riêu
Thưởng thức những buổi chiều
Giờ học trốn mất tiêu

Đi lên Dưỡng Trí Viện
Tìm kiếm cô bạn hiền
Mấy thập niên không gặp
Vẫn nhớ mãi không quên

Kỷ niệm ở Biên Hòa
Cứ mãi mãi chui ra
Dù bây giờ xa lạ
Vẫn sống mãi trong ta


Bùi Đức Tùng
NHỮNG GIỌT CAFE

Những giọt cafe đen đắng ơi!
Sáng sớm thức dậy đã em mời
Những ngụm cafe sao tình nghĩa
Chát miệng ngọt lòng đắng bờ môi
















Hãy gọi mọi người uống với tôi
Dù xa cách nhau bốn phương trời
Tách nhẹ cafe hương vị mới
Ngắm nghía cảnh trời. Nhẹ tênh trôi!




 













Hương khói cafe nhẹ nhàng bay
Thơm trong bàng bạc nắng ban ngày
Để cho chút tình trong nắng sớm
Hưởng chút tĩnh lặng của ban mai

Tôi uống cafe nè em ơi!
Nâng ly chào sáng đến mọi người
Chỉ tiếc múi giờ không chung lối
Khiến vị cafe không chung đôi


Tôi uống cafe nha gái ơi!
Cảm ơn em gái nhất trên đời!
Dù có những hôm tôi dậy trễ
Mở mail đã có em mời rồi





 

























Cafe giờ đã cạn ly bôi
Tôi đành nói câu giã từ thôi
Hẹn với mọi người ngày mai tới
Em lại mời tôi uống cùng người

Nghiemhai 20.02.2013

Monday, March 4, 2013

ĐỨNG TRÊN MÂY

Ta đứng trên mây thế nhân ơi!
Trời xanh thăm thẳm ngút ngàn khơi
Một đàn chim chóc bay xa tít
Cảnh sáng lung linh đẹp tuyệt vời!




















Tâm hồn thư thái quá em ơi!
Gió mát mây trôi dưới chân người
Sống đời thế gian sao phiền lụy

Bạc cả tình người. Bạc như vôi!

Theo dấu chân mây tìm không gian
Cả đời như cứ mãi lang thang
Tìm hoài tìm mãi nơi nương náu
Để tránh cảnh đời lắm lầm than!

Ôi chao! Vầng trắng sáng mênh mông
Hiện trước mắt ta với cổng hồng
Có dáng thướt tha nàng tiên nữ
Quạt phất yêu kiều bóng chân không

Nắm nhẹ dìu ta vào phương xa
Thơm phức mùi hương áo lụa là
Thánh thót tiếng du dương khẽ nói
:" Người thực lìa xa chốn trần gian"

Ô hay! Ta đã thực lìa xa
Địa ngục trần gian lắm điều tà
Thanh thản trong ta đang ùa tới
Mây rời xa rồi. Bước vào thôi!


HNGH

Saturday, March 2, 2013

Ngô Quyền…!


Mái trường nay đã đổi thay
Đâu còn thấy lại cảnh ngày năm xưa
Trời thì lúc nắng lúc mưa
Lòng người sao vẫn còn chưa đổi dời


Ngôi trường xưa cũ ai ơi
Bao nhiêu người gởi một đời tâm tư
Những hình ảnh cũ thật hư
Những thiên tình sử, những thư học trò

Sân trường xưa cũ rộng to
Bây giờ chật hẹp quanh co mái lầu
Trường xưa vàng trắng quyện nhau
Bây giờ đỏ lẫn nhiều màu chói chang

Hiên trường xưa rộng thênh thang
Bây giờ lên bậc là ngang lớp rồi
Học trò đông quá đi thôi
Xưa kia mỗi lớp chỗ ngồi thảnh thơi

Trường xưa gốc Phượng lưa thưa
Trường nay gốc trắng cây chưa trưởng thành
Dù cây có lá thật xanh
Cũng không như Phượng với cành đầy hoa

Ngô Quyền tuy vẫn là tên
Nhưng trên thực tế đã quên mất rồi
Đừng tìm trường cũ nữa thôi
Ngô Quyền dot org (*) đền bồi trường xưa

* ngoquyen.org


Bùi Đức Tùng


Ranh Ngôn

Bạn bè tốt là khi thấy té thì đ.
Chớ không phải đợi lúc mình tt thở mới thắp nhang.












Ranh Ngôn

Friday, March 1, 2013

CÔNG VIÊN BỜ KÈ BIÊN HÒA

Chân cầu Hóa an đến Cầu mát
Một khoảng trời xanh đến ngút ngàn
Hoa thắm tươi nở đầy rải rác
Trải dài uốn khúc công viên xanh


Sáng sớm tinh mơ tiếng chân người
Bước đều nhịp thở khỏe khoắn vui
Sánh bước bên nhau từng đôi một
Vợ chồng tâm sự nhỏ nhỏ to

Người qua qua lại thấy đông vui!
Ngược chiều đuổi bắt như con thoi
Bên đường râm ran tiếng cười nói
Những quán cafe đã mở rồi

Chợ sáng tinh mơ phía bên kia
Ồn ào náo nhiệt lời lia chia
Nay lại có thêm khu chợ nhỏ
Kiosque sát nhau kiểu phân chia

Thảm cỏ xanh um bên Cầu mát
Lững lờ lác đác ít người qua
Bên đường dăm ba ông cờ tướng
Im lìm đang nghĩ nước gần xa

Chợ Cá giờ đây đã hết hôi
Đã thành chợ Mới đẹp tinh khôi
Phân luồng phân tuyến đường rộng rãi
Ra vào không phải lách chen rồi

Buổi tối công viên cũng rất vui!
Người đi chơi tối đến đây ngồi
Nhấm nháp cafe hay nước mía
Ăn cá viên chiên đủ lắm rồi!

Xe cộ nẹt ga chạy phôm phốp
Tím vàng xanh đỏ sáng đèn rồi
Kiểu cọ thanh niên xe trang trí
Vui mắt mọi người trên đường đi

Mệt quá dừng ngay Đình Tân lân
Gọi ly cafe đá một mình
Nhấm nháp từng ngụm nghe ngọt đắng
Hoạt cảnh công viên náo nức nhìn!

NghiemHai 25.02.2013

Thơ BĐT

Áo Ướt Đường Xưa


Quay mặt về quá khứ
Có thấy được những gì
Có khơi lại giấc mơ
Hay vương thêm nuối tiếc











Mái trường xưa đã cũ
Tiềm thức đã mịt mù
Màn sương phủ âm u
Hồn chìm vào mộng du

Có buổi chiều nào đó
Một buổi chiều tan trường
Tà áo trắng tôi thương
Dịu dàng bước bên đường


Trời mưa rơi lất phất
Nón lá nghiêng nghiêng che
Vạt áo bay trong gió
Không ai vén giùm cho




Làn da phơi áo ướt
E thẹn bước chân khua
Mắt len lén liếc đưa
Sợ ai vụng trộm nhìn

Là tôi nhìn em đó
Hình dáng trời ban cho
Mưa rơi rơi hạt nhỏ
Cho em phút thẹn thò…


Bừi Đức Tùng